Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010

V ô đề

"Entry: này dành tặng cho những người bạn mà tôi mới quen"
Có những lúc con người ta vô tình với mọi thứ ngay cả với người thân, nhưng có niềm vui nho nhỏ nhen nhóm ngọn lửa lòng thì nó trở nên hữu dụng và làm cho cuộc sống tươi đẹp hơn, giữa miền trung lũ cao ngùn ngụt, làm cho lòng người xe thắt và tái tê vì những cảnh đời, cũng là một kiếp người sao khổ vậy ta. Hà Nội hôm nay chắc đẹp vì đang là cuối thu, hàng hoa Tigon trước nhà chắc nhớ tôi khủng khiếp và nó đang chờ một người đến thăm, chắc ngày đó mẹ tôi mong lắm, hoa sữa trước hiên nhà ơi có nhớ chủ nhân không, mùa nống nàn của mi đã qua rùi nhỉ có còn đó những kỉ niệm của ta với mi không.
Thu sắp qua, Đông cận kề và mùa tôi thích nhất sẽ đến là mùa xuân, nhưng có lẽ ta cứ yêu cuối thu nhỉ, lá vàng đầy sân xào xạc gió heo may làm ta khắc khoải những mùa thu đã qua. Đợi gió Đông tan băng giá và mùa xuân của tình yêu sẽ đến, làm cho đời mãi màu xanh.

1 nhận xét:

  1. èo! hoa có bao giờ biết đợi người đâu, mơ mộng thế không biết!không về mau là giàn hoa nhà anh héo hết đấy! ho ho! không biết đẹp không mà ca ngợi mãi! hì

    Trả lờiXóa